ÁNH CHIỀU BUÔNG

Frère-André Square, Montreal, 2021
Dòng sông lạnh chở hồn về cố quận
tuyết ở đây rơi trắng nỗi niềm xa
cơn gió vỗ như hờn ta mấy nỗi
vấn vương chi những kỷ niệm cỗi già.

Con nước cũ đã thành băng lạnh lẽo
chiếc lá rơi, khô khốc trượt, lăn tròn
ta ngồi lặng nghe gió reo từng đợt
để mùa đông thấm lạnh cõi lòng ta.

Mấy đứa trẻ má ửng hồng vì lạnh
vẫn nhoẻn cười với tất cả hồn nhiên
ta cũng ước đôi khi lòng ta được
sống ngây thơ như đứa trẻ thật thà.

Những mái tóc phất phơ trong gió lạnh
cứ phong trần cho phai bạt tuổi xuân
chút tự ngã là những gì ảo tưởng
nhớ một thời cũng hoang dại đường qua.

Bên phố lạnh một người già tóc trắng
đôi tay ôm một ổ bánh khẽ cười
ánh tà huy vương trên từng nếp trán
mắt đượm buồn dõi theo bước người đi.

Cuộc đời đó, như ánh chiều đương xuống
bóng đổ dài trên những mảnh đời qua
ai cảm thương cho cõi lòng lưu lạc
có thấy mình nơi mỗi cảnh tình riêng.

Montreal, tháng Mười hai, 2021