PHỐ LẠNH

Saint Denis Street, Montreal, 2021
Ta rồi sẽ, tạ từ con phố cũ
lang thang về, một bến lạ nào xa
nơi đất mới chắc lòng người sẽ nhớ
những ân tình đã lưu dấu nơi đây.

Cuộc đời cứ, như mây chiều, phiêu bạt
mãi trôi hoài, mà biết, sẽ về đâu
mặt hồ lặng, soi bóng mây ngày cũ
nhớ điều chi, hay chẳng nhớ điều gì?

Con nắng đậu tình cờ trên bông tuyết
lấp lánh cười cho rộn cả không gian
nắng biết đâu, khi tuyết vừa chạm đất
long lanh kia sẽ tan chảy thành dòng.

Ta chạnh thương cho mối tình mới chớm
đã lẹ làng tan biến giữa không gian
bông tuyết rơi, có tiếc lòng không nhỉ
và nắng vàng, sẽ biết đậu, về đâu.

Phiến đá cũ lặng nghe lời tuyết lệ
ngậm ngùi thương, cho chút, lẻ loi lòng,
tiếng chuông ngân lúc chiều tàn bóng xế
vọng từng hồi như tiếng mẹ ru con.

Nhớ cơn gió, lao xao ngoài bãi vắng
xoáy hồn nhiên như đứa trẻ nô đùa
chiều đông xuống, giữa phố dài, cô quạnh
gió reo hoài, để gọi mãi, ai chăng?

Montreal, những ngày cuối năm 2021