ÁNH TRĂNG XƯA

Our Lady of Lourdes Chapel, Montreal, 2021
Có những ngày, cuộc đời ta lang bạt
sống cho mình, quên cả bóng người xưa
cứ chìm nổi giữa mộng lòng cố hữu
chấp-trước đời rồi trách những điêu linh.

Người lữ khách dừng chân bên quán trọ
đưa mắt nhìn khuất nẻo bóng giang san
hồn đã lỡ đa mang đời thanh sắc
phút thẹn lòng lại nhớ dáng người xưa.

Người cứ giận cho lòng ta yếu nhược
cánh chim bay mà ngại gió ngược chiều
nên được, mất, mãi một vòng lẩn quẩn
lúc trăng lên, nhìn lại, xót xa lòng.

Đêm nay tuyết, rơi dày trên ngõ vắng
ánh trăng buông chẳng thắp nổi trời khuya
đèn bên song hắt hiu nhường muốn tắt
nghĩ mà thương cho những phận không nhà.

Ta cứ tủi, rằng đời ta luân lạc
bởi tại lòng, nhiều ngõ lối ngược xuôi
đời chìm nổi hay lòng ta chìm nổi
dưới trăng khuya khẽ hối hận muộn màng.

Ta xa người mấy mùa trăng rồi nhỉ
chút tình xưa đọng lại giọt lệ buồn
đôi khi nhớ chỉ là bâng khuâng nhớ
đâu phải thương để nhớ đến thật lòng.

Người đừng giận cho đời ta phiêu bạt
lúc lang thang cũng thấp thoảng chạnh lòng
nghe gió lạnh về ngang đôi mắt ướt
vội ngoảnh nhìn chỉ thấy bóng trăng xưa.

Montreal, Rằm tháng Chạp, năm Tân Sửu (tháng Một, 2022)